Ngủ nhờ qua đêm nhà sếp nữ vú to và cái kết. Bảo cởi ba lô ra, đặt gần cửa rồi lê từng bước chân lấm bùn về phía lò sưởi. Con thật may mắn, mẹ, bố và con đã để lại khu rừng ở đó vào lần cuối cùng chúng con ở đây, anh nói, át tiếng giày của mẹ cô bị ném xuống sàn nhà. Nói. Nếu không chúng tôi sẽ chết cóng. Vậy xong chưa? Dai run rẩy bước vào và đóng cửa lại. Trời lạnh quá con ạ. Sắp xong rồi, mẹ mặc quần áo khô trước đã. Ông Bảo vừa nói vừa đốt lửa. Ông Bảo chất củi, đốt những mảnh giấy rồi nhét dưới đống củi. Lập tức ngọn lửa bùng lên dữ dội. Ông Bảo cho thêm mấy khúc gỗ lớn vào và nhìn ngọn lửa càng lúc càng lớn. Sau đó, anh cởi chiếc áo khoác ướt và treo nó lên tường lò. Ánh sáng đỏ từ ngọn lửa chiếu sáng làn da trần của Bảo, khiến nó ấm áp và rất dễ chịu. Đúng lúc đó, anh nghe thấy giọng mẹ từ trong phòng tắm. Xin lỗi nhóc, quần áo của tôi ướt hết rồi, cô phàn nàn khi bước vào chỉ quấn một chiếc khăn tắm lớn màu trắng. Tôi nghĩ đó là tất cả những gì tôi có thể làm lúc này. Đừng lo, nhóc. Quần áo của tôi ướt sũng. Tôi chỉ cần đợi chúng khô thôi. Tôi không nghĩ sẽ mất nhiều thời gian. Ông Bảo mỉm cười với mẹ, chỉ vào đống lửa và nói: Bố đốt lửa rồi . Con cởi hết quần áo ướt ra đi con, Đại cười lại với con trai. rồi bước tới nhóm lửa Mẹ không muốn con bị cảm đâu. Không sao đâu mẹ, Bảo nói rồi xách ba lô lên và đi vào phòng tắm. Sau khi cởi quần áo ra Bảo cảm thấy lạnh, đã khuya lắm rồi nhưng Bảo lại không biết ngủ ở đâu, anh luôn ngủ trên ghế sofa cạnh lò sưởi, nhưng còn mẹ thì sao? Nếu có thể ngủ trên giường của mình, mẹ sẽ cách xa mẹ rất nhiều.